Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, một vị quan nổi
tiếng của vùng có tên là Ghế Hòa Phát.
Ông Phát sinh được một người con trai kháu khỉnh, đáng yêu, đặt tên là Văn Tựa,
người trong vùng vẫn quen gọi cậu là GhếTựa Hòa Phát, để phân biệt với một công tử nhà quan khác có tên là Tựa ở
làng kế bên.
Chàng Tựa lớn nhanh như thổi, chẳng mấy chốc đã trở
thành một thiếu niên cường tráng. Ghế Tựa Hòa Phát được người dân yêu quý vì
tính tình hiền lành, hay giúp đỡ và thân thiện với mọi người.
Tựa đem lòng yêu Sofa, cô a hoàn trong gia đình.
Sofa sống khép mình, ngoài giờ làm việc chỉ ở trong góc nhà nên được mọi người
trong nhà gọi là Sofa góc. Sofa góc
tuy là một a hoàn nhưng da dẻ trắng trẻo, hồng hào, lại lương thiện, thật thà
nên được cả gia đình ông Phát yêu quý, mà cậu công tử Ghế Tựa Hòa Phát không phải
là một ngoại lệ.
Tình cảm của Tựa và Sofa góc ban đầu bị gia đình ông
Phát phản đối vì không môn đăng hộ đối. Ông Phát muốn cậu lấy con gái của một vị
quan có tên Ghế Giám Đốc để thuận lợi cho đường thăng quan tiến chức của ông
sau này, nhưng Tựa một mực không đồng ý.
Tựa cùng Sofa bỏ nhà ra đi, đến vùng đất có tên Hòa
Phát miền Bắc, sống hạnh phúc bên nhau trọn đời.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét