Chuyện cổ tích thời hiện đại

Tôi là Tú, bạn bè vẫn gọi tôi là Tú Xương. Thằng bạn thân của tôi tên Hoài, nên cũng được mọi người gọi trêu là Tô Hoài. Chúng tôi là hàng xóm của nhau, nhà cách nhau chỉ một tấm vách ngăn gỗ. Chúng tôi lớn lên bên nhau, sẻ chia buồn vui. cùng nhau trải qua những biến cố của cuộc đời, từ ngày đầu tiên đi học cho đến ngày học Đại học ở thành phố.

Nhà chúng tôi cách nhau chỉ một vách ngăn
Tình cảm tôi dành cho Hoài ngày càng vượt qua giới hạn tình bạn nhưng tôi không muốn trốn tránh mà đã mạnh dạn sống thật lòng mình. Hoài nhận lời nhưng vì không muốn bị lộ, chúng tôi vẫn đi bên nhau như hai người bạn thân. Chúng tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày sẽ phải xa nhau.

Rồi một biến cố xảy ra làm cuộc đời chúng tôi rẽ sang một trang mới. Một lần mẹ Hoài từ quê lên thành phố thăm con trai và phát hiện ra sự thật. Mẹ Hoài sốc đến không thể nói lời nào, tức tốc về quê bàn chuyện với bố cậu ấy. Một tháng sau, Hoài nhận được tin phải bỏ học về quê cưới vợ gấp, vì bố mẹ không muốn tin đồn không hay về con trai mình lan về quê.

Ngày chia tay tôi, Hoài khóc, tôi thì không thể nói được lời nào. Nhìn bóng em xa dần, nước mắt tôi trào ra. Lần đầu tiên trong đời tôi có cảm giác mình sắp mất Hoài.

Món quà cười của Hoài
Ngày cưới Hoài, quà cưới ngập khắp nhà. Anh em bạn bè cô dâu mang tặng toàn những đồ trẻ con như quần áo, giày dép hàng hiệu và cả bàn ghế học sinh tiểu học Xuân Hòa, với ý muốn hai người sẽ sớm sinh con đàn cháu đống.

Chán nản, tôi quyết chí học hành. Tốt nghiệp đại học, tôi đi làm thuê cho một công ty, lương đủ chi tiêu. Tôi không có tin tức gì của Hoài kể từ ngày đấy.

Năm năm sau ngày cưới Hoài, tôi mới lại về quê thăm nhà vì tôi không muốn chứng kiến cảnh Hoài hạnh phúc bên người con gái khác. Đi ngang nhà Hoài, tôi chỉ dám nhìn trộm vào, đúng lúc Hoài đang nhìn ra. Hoài đánh rơi chai rượu đang cầm trên tay xuống chiếc chân bàn sắt đang ở cạnh đó.

Chiếc bàn mà Hoài làm rơi chai rượu vào
Bốn mắt nhìn nhau, tình cảm hơn 20 năm trời ùa về, tôi không kiềm chế được mình, lao vào nhà, kéo tay Hoài ra gốc đa đầu làng nói chuyện.

Lúc đấy tôi mới rõ, hóa ra 5 năm qua đêm nào Hoài cũng uống rượu rồi ra bàn ngủ. Vì vậy dù đã cưới 3 năm nhưng hai người vẫn chưa có con. Hoài cũng thấy thương hại cô vợ xinh đẹp, nhưng quyết giữ mình để bảo vệ tình cảm với Tú.

Và 2 năm trước vợ Hoài đã quyết định ký đơn ly hôn, bỏ đi để tìm hạnh phúc mới. Hoài tìm tôi khắp nơi nhưng không có cách nào tìm ra. Hoài lại chán nản, vẫn vùi mình trong rượu chè.

Nói đến đây, Hoài khóc to, gục đầu vào vai tôi. Tôi ôm Hoài thật chặt và quyết định không thể để mất em một lần nào nữa.

Tôi dùng số tiền tích góp suốt mấy năm qua, mua vé máy bay tới Mỹ cho hai đứa. Tại đây, chúng tôi sẽ bắt đầu một cuộc sống mới, dù đầy khó khăn, nhưng chỉ cần đi bên nhau, tôi tin chúng tôi sẽ vượt qua tất cả.


SHARE

Milan Tomic

Hi. I’m Designer of Blog Magic. I’m CEO/Founder of ThemeXpose. I’m Creative Art Director, Web Designer, UI/UX Designer, Interaction Designer, Industrial Designer, Web Developer, Home Enthusiast, StartUp Enthusiast, Speaker, Writer and Photographer. Inspired to make things looks better.

  • Image
  • Image
  • Image
  • Image
  • Image
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét