Sếp tôi là Huân, Trần Ngọc Huân. Mọi người vẫn gọi "hắn" là Ngọc Hân, vì phát âm gần giống tên Hoa hậu Việt Nam.
"Hắn" đích thị là một tên sếp lập dị nhất mà tôi từng gặp. "Hắn" tự nhận mình là người đẹp trai nhất Vịnh Bắc Bộ, là Việt Kiều người Lào. "Hắn" đã có kinh nghiệm 3 năm học tiếng Hàn, Nhật, Anh, nhưng mới chỉ bập bõm nói được vài từ xin chào, cảm ơn. "Hắn" đặc biệt là một tín đồ cuồng nhiệt của Xuân Hòa, nội thất văn phòng tôi và cả ở gia đình hắn đều sản xuất từ Xuân Hòa.
Mỗi lần cần thay mới nội thất, hắn huy động hết nhân viên trong phòng gọi điện đến các đại lý phân phối của Xuân Hòa để nghe báo giá Xuân Hòa, sau đó mới quyết định mua. Một lần đang đi công tác bên Lào, hắn gọi điện về cho tôi bắt tôi đến xem giá và mua một bộ bàn ghế Xuân Hòa tại Hà Nội để gửi sang Lào cho hắn.
Đến nhà hắn mới sợ, toàn bộ nội thất gia đình hắn đều của Xuân Hòa. Bộ bàn ghế ăn Xuân Hòa hắn mua cả chục năm nay đến giờ hắn vẫn dùng. Hắn bảo bàn vẫn còn mới, lại bền, nên định dùng 10 năm nữa, sau này làm quà cưới cho con trai cưới vợ.
Nói là vậy, nhưng hắn tốt tính lắm. Mỗi lần nhận lương, "hắn" hào phóng chiêu đãi cả phòng tôi hẳn một đĩa hướng dương và một cốc trà đá.
Vì thế, ai cũng yêu quý hắn.
- Blogger Comment
- Facebook Comment
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét